top of page

🥀2018💜 (to be updated)

  • dttthao
  • Apr 1, 2019
  • 5 min read

Updated: Jan 6, 2021


Chấm bút cho những kỉ niệm đẹp vào năm 2018.

- Tốt nghiệp loại Giỏi

- Lần đầu tiên ra Hà Nội, đi một mình

- Ở Hostel, lê la cùng các chị em

- Ở sân bay, bị cò xe dụ. Cuối cùng phải lết xác đi bộ về hostel

- 4 ngày ở HN, lăn lê khắp phố phường. Đi Hồ Gươm nè, ăn bánh 9 tầng mây nè, uống trà đá, cafe Giảng, ăn miến lươn, ăn bún chả, ăn phở Thìn, ...

- Được Thi giao phó cho Phương Anh quản lí, được PA dẫn đi chơi, đi quán cafe The Notes, được PA tặng sách rồi dẫn đi phố Đinh Lễ

- Thuê xe máy đi Thành cổ Sơn Tây, và Làng cổ Đường Lâm, đi phượt Vườn Quốc gia Ba Vì, ăn sữa chua nếp cẩm, làm một pô điên loạn cùng các chị

- Chạy nhong nhong giữa đêm Hà thành lạnh toát trên Đại lộ Thăng Long, tất cả hoàn toàn dựa vào google maps

- Đêm về chơi Uno ở hostel, lúc đầu ở chỉ có 3 chị em thôi, cuối cùng thành ra lôi kéo được cả bọn, biến nguyên căn phòng gần 12 giường thành cái động nhỏ cho hội Nam - Đà Nẵng

- Chỗ hostel, kinh dị nhất chắc là ông Tây smell kia

- Chị Ngọc Anh bị mất điện thoại

- Đi Ấn Độ

- Lần đầu tiên xuất ngoại một mình, vừa háo hức, vừa sợ

- Lần đầu tiên bay xa như vậy, 5 giờ đồng hồ

- Quá cảnh ở HK, cực kì háo hức, chạy long nhong trong sảnh chờ quốc tế

- Đẹp, rộng và thênh thang không gì sánh bằng

- Đoàn Phil và VN bị delay 3 lần, từ bay lúc 21:00 thành gần quá nửa đêm

- Thành ra hội họp giao lưu

- Trên máy bay, ngồi tách lẻ, không được ngồi chung đoàn, vừa run vừa sợ

- Lần đầu bay xa như vậy, lại là lần đâu đi một mình, đến một đất nước xa lạ đến vậy

- Lúc đến Ấn Độ đã tờ mờ sáng, hoang mang vì mấy anh security luôn vác súng bên người

- Hoang mang lúc qua cửa hải quan, còn sợ bị bỏ vì bị hỏi nhiều quá

- Đến lúc tập trung, về đến khách sạn đã hơn 6h sáng

- Chỉ kịp ngả lưng, đến 8h là bắt đầu hành trình

- Những chuyện sau đó chỉ toàn là chuỗi pack đồ, ủi đồ, chỉnh trang y phục, chạy đua với thời gian, rồi lại unpack đồ, di chuyển đến một thành phố mới

- Đêm đầu tiên ở Ấn Độ, bọn mình tham gia buổi greetings nho nhỏ ở sảnh khách sạn

- Vui và đọng trong mình nhiều cảm xúc, bọn mình tạo thành vòng tròn, giới thiệu tên rồi từng người lần lượt giới thiệu tên của bạn kế mình, cứ thế mỗi lần lại thêm một cái tên

- Cái đêm ở Ấn Độ đấy, là lúc báo nhà lên bài có bão cát ở Bắc Ấn, nhà gọi điện hỏi thăm thì mới vỡ lẽ thân hiện ở Ấn vẫn chưa ý thức được chuyện ấy. Có chăng từ lúc nhận tin, cả đoàn nhao nhao xuống sảnh máy tính, đánh đánh gõ gõ về tình hình thời tiết. Có người còn cảm thán, liệu chuyến bay ngày mai có ổn không, rồi cùng nhau đưa mắt nhìn về khoảng không ngoài kia, mưa gió đang gào rú. Không một ai lên tiếng.

- Chuyến bay thuận lợi, duy chỉ có điều là lúc tập trung ở sân bay, cả đoàn không hẹn mà gặp đều bị "ông anh" đó dí. Chắc do đồ ăn không hợp lại do thời tiết và lịch trình khá dày nên cơ thể cơ hồ chưa thích ứng được.

- Lúc ở Ấn Độ, nó phát hiện có con đường mang tên Ho Chi Minh. Một niềm vui và tự hào len lói trong tim.

- Được đến các nhà máy Toyota, Volvo, trường ISB, tham quan Bảo tàng, thăm bệnh viện mắt (do ô nhiễm môi trường và thiếu nguồn nước sạch nên người dân thường hay mắc các bệnh về mắt), city tour, đi chợ thủ công,... Nó chợt nhận ra một Ấn Độ thật khác so với tưởng tượng của nó. Một Ấn Độ thật gần gũi, thân thiện và đầy tính nhân văn. Nó chợt vỡ lẽ, à thì ra Ấn Độ đã phát triển đến thế này rồi sao. Quả thật so với cảm quan của mỗi người, Ấn Độ mang vẻ gì đó rất khác.

- Hồi ở Ấn, nó không sao quên được mùi vị cà ri. Vâng, chính xác là mùi và vị cà ri đấy. Len lỏi trong tất cả các món ăn, từ trà sữa, bánh patechoux, cơm, canh, cả nước sốt nữa. Một mùi vị đặc trưng mang cả nỗi tò mò, e ngại, ám ảnh lẫn cả nhớ nhung mãi về sau này.

- Ở Ấn, lúc đấy nhiệt độ trung bình là 45 độ C. Nóng chảy cả mỡ. Trưa nắng cứ gắt bao nhiêu thì về đêm trời lại lạnh thấu xương bấy nhiêu.

- Lúc ấy, nó khẽ rùng mình nhớ về những đêm Hà Nội co mình trong phòng, khẽ run lên vì cơn mưa phùn ngoài hiên.

- Quãng đường bọn mình đi là từ Nam lên Bắc. Bắt đầu từ Bangalore, Hyderabad, Agra rồi hội tụ tại New Delhi.

- Mỗi nơi gieo trong mình từng hồi ức.

- Nhớ lúc tham quan The Mind Tree, lúc cả bọn hì hục leo bộ gần 10 tầng để lên sân thượng dùng bữa trưa, được BTC bày cả tiệc buffet có cả màn múa bánh roti. Nhớ cái cảm giác vừa lội bộ vừa phát hiện ra một bức tranh trên tường thật đẹp, thế là vội vàng bắt lấy khoảnh khắc ấy.

- Nhớ câu chuyện với anh lơ xe, thật ra còn nhỏ tuổi hơn mình nhưng qua cách nói chuyện và suy nghĩ, nó cảm thấy nên gọi một tiếng anh thì mới phải lẽ.

- Nhớ từng người, chú Tarun, chú Áo đen, cô Áo cam, anh Nhây, nhớ cả cô bạn Lào sõi tiếng Việt

- Nhớ mấy hôm đi đến đâu là học được đến đấy tầm nhìn, óc sáng tạo và vận dụng mọi thứ xung quanh của mấy bạn Ấn,

- Thật khâm phục!

- Đến Ấn được ở ks 5 sao này, được 2 ngày bay 1 lần này, được cấp tiền sinh hoạt này, được đi Taj Mahal này, được đi Cathay Pacific và Indigo này.

- Được lần đầu ngủ đến say người, hết cả bộ phim trên máy bay này.

- Được lang thang trong các phòng chờ tại sân bay, được trải nghiệm phòng nằm, được hoang mang lúc chị Ngọc Anh lạc mất passport, lúc chị Thảo để sạc dự phòng trong vali hay vui mừng lúc năn nỉ được anh Huy cho đồng xu nước Nga. Được cả chú Áo Đen thương tình dẫn đi chợ thủ công, chú còn đi theo vừa dòm chừng đám nhóc vừa mặc cả hộ, nên hôm ấy cả bọn mua được biết bao nhiêu thứ, còn tiết kiệm được cả bộn tiền.

- Ngày về bọn mình xem lại cái tiết mục của nhau, trao cho nhau những cái ôm, viết vội những lời chúc, trao từng món quà. Mới đó thôi mà hành trình 10 ngày đã khép lại. Khép lại một trang giấy thật tươi vui, đầy màu sắc với cả ngổn ngang cảm xúc của nó!

- Trên chuyến bay về, lúc quá cảnh ở HK lần nữa, do sự cố nên cả đoàn chạy hì hục từ cổng bay hiện tại sang cổng bay vừa được cập nhật. Lần đầu tiên trong đời nó nghe đến cổng bay có 3 chữ số. Thật đúng là mở mang tầm mắt.

- Phì phò chạy đứt hơi vừa đến cổng check in thì lại được vinh dự là những hành khách cuối cùng lên chuyến bay.

- Thật hú hồn ~ lần đi Ấn đó, tất cả đều là lần đầu tiên!


Comments


Daily Tips

#1 
Cứ sai đi vì cuộc đời cho phép :))

 

#2

Cuộc đời có bao lâu, tuổi trẻ mấy lần trở lại mà cứ hoài u buồn :)))

#3

Làm hết sức, chơi hết mình ~~~

© 2023 by Salt & Pepper. Proudly created with Wix.com

bottom of page