top of page

Có một nơi như thế ^^~


Có những việc nếu như bạn không nói, người khác sẽ không bao giờ biết.

Có những việc bản thân nghĩ rằng sẽ không bao giờ quên, nhưng đừng quên rằng, thời gian nghiệt ngã lắm. Nó sẽ âm thầm xóa đi ký ức của bạn nhanh đến nỗi bạn còn không kịp nhận ra bản thân đã đánh mất thứ gì nữa.

-------------------------------------------

Nơi nó làm việc, hay nói đúng hơn là nơi nó từng làm, là một chốn rất tuyệt vời.

Nó thật sự không nghĩ nơi ấy lại tuyệt vời đến vậy cho đến ngày nó nói lời tạm biệt.

--------------------------------------------

Dừng lại một chốc, xoay ngược thời gian về 6 tháng trước, lúc nó mới ngày đầu chân tay còn lóng ngóng vào nhận việc. Lớp đầu tiên của nó, 22 nhóc. Một lớp học với sĩ số rất đỗi bình thường. Nó nhớ rất rõ nó thảnh thơi đến độ nó còn có thời gian lân la đi làm quen từng nhóc, thảnh thơi viết bảng tên và thảnh thơi nhắc nhở từng nhóc nộp sổ. Cho đến khi cơn ác mộng ập đến, 22 nhóc ấy biến ngày đầu đi làm của nó ngập trong sự hoảng loạn. Sau sự cố ấy, nó thậm chí còn lập ra cái bảng "Những gì cần làm" để đánh giá đúng hơn mức độ phá hoại của bọn nhóc. Cái lớp nhỏ đầu tiên ấy, đọng lại trong nó là những chuỗi sự kiện từ trả nhầm tập, dán lộn tên, đánh lẫn nhau đến những chuyện tào lao như "có nó thì không có con" chẳng hạn.

Có những sự hoảng loạn tào lao đến thế.

May thay, nó chỉ dạy cái lớp quái quỷ đó chỉ có một lần. Một lần rồi thôi.

---------------------------------------------

Đôi khi, trong đời có những điều chỉ lướt qua ta một lần nhưng lại có thể khiến ta cả đời không quên. Đôi khi, cảm giác ấy còn nâng lên một tầm, người ta gọi đó là "ám ảnh".

---------------------------------------------

Ngày đó nó đi làm, nhận việc sẽ vào lớp B3. Một lớp Superkids, có vẻ ổn hơn lớp đầu tiên.

Nó ổn thật, không còn phải chật vật với cách phân bổ thời gian vừa làm vừa quan sát nữa. Lần này thì nó thật sự thảnh thơi.

Nó vẫn nhớ rõ câu nói mà bọn trẻ nói với nó.

- "Uhm....Teacher......What is your name?"

- "My name is Thao. And you? What is your name?"

- "I'm Conan"

- "Teacher....I'm Mr.Bean.... hehehe"

- "Mr. Bean? Really? ......hahaha..... That's a cool name"

Lớp nó chủ nhiệm, 23 nhóc: Lizzy, Marcus, Mr.Bean (sau này đổi thành , Conan (sau này đổi thành Simon), Harry, Peter, Zayn (sau này đổi thành Tom), Tina, David, Tim, Jerry (sau này lên chức thành Big Boss), Lucy, Julie, Lily (Lily sau khóa này thì chia tay lớp luôn), Jeremy, Jolie (sau này đổi thành Angela), Khoa (sau này đổi thành Ted), Rose, Tom, Emma, Rosie, Danny (sau này đổi thành Bumblebee rồi thành Leon).

Nó thương cái lớp này lắm, thương từ cả những ngày đầu lận. Lớp có rất nhiều nhóc trai và nó thì luôn cho rằng mấy đứa nhóc trai chơi vui hơn mấy đứa nhóc gái vì bọn chúng không có mè nheo, nũng nịu làm mấy trò như bọn con gái vẫn hay làm.

Có một điều mà nó cảm thấy rất biết ơn đó là bọn nhóc chào đón nó dù cô giáo cũ của bọn nhóc đi đâu mất rồi. Thế nên, việc bọn nhóc vô cùng thân thiện, chào hỏi hay trò chuyện với nó khiến nó ấm áp vô cùng. (đây cũng là nỗi lòng đau khổ của nó lúc chia tay :(( "Lúc chia tay cô, mấy đứa buồn, nói là sẽ nhớ cô lắm. Nhưng mà mấy đứa rồi sẽ quên mà. Đúng không?")

Cái lớp này kể ra cùng thần thánh không kém cái lớp quái quỷ đầu tiên là bao. Chỉ có điều, bọn này già đầu hơn.

Mấy ngày đầu, bọn nhóc kiểu đang thăm dò kẻ địch nên vẫn còn ngoan chán, mấy ngày sau, coi bộ kẻ địch dễ xơi, bọn nhóc liền hiện nguyên hình.

Phát súng đầu tiên nổ ra được châm ngòi bởi Jeremy. Thằng nhóc này nhỏ con nhất lớp nhưng thương hiệu và trí óc của nó lại ở một tầng cao mới. Nhóc học tiếng anh rất giỏi, là thằng nhóc duy nhất mà nó có thể thoải mái nói tiếng anh cùng, từ nào thằng nhóc ấy cũng chơi xả láng. Còn về thương hiệu mà nó dày công gầy dựng nên, phải nói đến những cuộc cách mạng mà nó dẫn đầu. Tiêu biểu phải kể đến như những lần giơ tay hoài mà giáo viên không gọi, thế là ảnh dỗi, giãy khóc và nằm dài ra sàn. Vâng, chính xác là ảnh nằm dài ra rồi lăn qua lăn lại như thể cái sàn còn chưa đủ sạch ấy. Tiếp đến, là cuộc tổng tấn công vào những ngày khó ở, anh ấy luôn đưa tay vào miệng hoặc đưa tất cả vào miệng nếu có thể. Có lần nó bát gặp anh ấy vò miếng giấy làm bài tìm cách bỏ vào miệng để phi tang. Lý do: vì nhóc thích. Có những lần vô duyên vô cớ, nhóc ta suy nghĩ hay tưởng tượng ra điều gì đó điên rồ, liền rú nên và chạy ra khỏi chỗ như thế nơi này không còn là lớp học. Nhóc ta xây dựng được một thương hiệu nổi tiếng và vững chắc đến độ phòng tuyển sinh chỉ cần nghe danh đã hiểu.

Sau cuộc mở màn đầy ấn tượng mà Jeremy đã tạo nên, những đồng đội thân thiết của anh ấy đã tiếp tục viết nên trang sử còn dang dở. Marcus, thằng nhóc chuyên đi ngoài, và hú lên bất chợt.

Mấy ngày còn ở lớp cũ, cái phòng 1.18, cứ hễ nó đến lớp là sẽ thấy Conan và Mr.Bean ngồi ăn sáng, lâu lâu sẽ thấy có Harry vào ăn chung vui. Mấy lúc bọn nhóc đến sớm, sẽ núp lùm đợi nó tới rồi hù cho cái. Lắm lúc nó muốn rớt cả tim nhưng nghe cái tiếng cười đến nghẹn của bón nhóc, nó lại phì cười. Mấy thằng nhóc có cái tật rất lạ, cứ đem sticker ra dụ là cái gì tụi nó cũng làm. Nhóc Conan cưng lắm, lúc nào cũng ra dáng đàng anh cả. Lúc nó bận chấm bài mà cả lớp ồn thì nhóc ta thay mặt cả cô giáo để quản lớp. Rồi mấy khi hai nah Mr.Bean và Harry cùng hợp tác giấu hộp bút của nó thì chỉ có mỗi anh Conan là phụ cô lấy lại thôi. Ngoài mấy chuyện trời ơi đất hỡi những lúc bọn nhỏ chọc cho GV nổi điên lên để nó bị vạ lây thì nó yêu vô cùng cái lớp quái quỷ này.

Mà không chỉ có mấy nhóc đó là cưng đâu. Thiệt tình là mem nào trong 4 bức tường nhỏ ấy đều chung một gene hay sao ấy, kiểu thông minh như cô giáo này, điên khung và đa nhân cách như cô giáo này :)))

Để nó kể mọi người nghe về những thành viên không kém phần nổi bật trong lớp.

Mấy đứa nào add friend cô trên face thì ráng đọc xem chừng nào tới tên mình nha :))))

Peter - nhóc này hiền và khá dễ dụ. Thằng bé lười viết homework kinh khủng báo hại nó ngày nào đi dạy cũng phải gồng mình lên canh không cho thằng bé trốn đi chơi :)) cơ mà cưng lắm, dạy gì cũng nghe, phạt gì cũng làm, mỗi tội lười :))

Zayn - hết hồn chưa :)) có ai nghe tên mà nhớ đến Zayn Malik như tui không. Tui thể là lúc tui nhận Class Folder tui cũng nghĩ nó đập chai y như ZM vậy đó. Cơ mà đời nào như mơ đúng hong mấy bạn. Nói ít chắc các bạn hiểu nhiều. Nhóc ta tuy không đệp lộng lẫy nhu ZM nhưng có những nét riêng cực kì duyên. Nhóc có tâm trạng khá thất thường, thường nhất là dễ giận. Cơ mà nhóc học được lắm nên dỗi tí cũng được.

Tina - con bé này cực kì hiếu động và dễ thương. Bé ấy dễ thương từ ngoại hình đến tính cách ấy. Con bé thích màu hồng thì phải. Nó nhớ lúc nào con bé cũng mặc áo khoác hồng với dép hồng suốt. Bé nhỏ tuổi, chắc chỉ lớn hơn Jeremy thôi nhưng mà học siêu cực. Phát âm hay lắm nhá, lại còn biết lên xuống, ỏng ẹo đúng chỗ nữa. Phải nói là mỗi khi phê bài midterm hay final mình chỉ có thể cho nhóc lên trời thôi :))

David - này là cục cưng của cô giáo. Chời ơi, nhắc tới nhớ muốn chết :((( T.T Cảm thấy đau lòng quá man. Nhóc này mình cưng lắm luôn. Một phần vì nó béo, một phần vì nó hai cái má căng tròn cực láng mịn, một phần vì cái bụng phệ dễ cưng của nó. Oiii trời mình nhớ nó quá. Nhưng mình nhớ nhất vẫn là cặp má và cái bụng của nó T.T À ngoài ra thì bé nó học cũng nằm trong top đấy.

Còn lai chắc phải dành cho các bang hội cái bang đặc biệt của lớp.

Bang "Những Cô gái Siêu nhân" - Emma, Rose, Lucy, Julie, Lily - mấy nhóc này do độ tuổi chênh lệch không nhiều, lại là con gái nên độ kết dính giữa bọn nhóc cực kì bền chặt. Mấy hôm do mải mê buôn lê, bán mắm quá mà bang hội củ bọn nhóc bị cô giáo ra tay trảm đẹp. Cô nhẹ nhàng tách các nàng ra, mỗi người một phương. Thế là các nàng buồn quá, không thể bên nhau, không thể tập trung học tập. Thế là cô giáo lại ra kèo, cho bọn nhóc về chỗ cũ cơ mà còn tái phạm cô chém bay đầu :))

Hội "Tí Siêu Quậy" - Big Boss, Danny, Ted, Tim, David, Marcus. Hội này chỉ nhớ thôi cô đã không còn sức huống hồ chi là viết. Mấy đứa à, mấy đứa ít có hiền lắm. Đôi khi cô nghĩ rằng, à không, cô ao ước rằng, phải chi chỉ cần một ngày, một ngày thôi mấy đứa, cho cô yên một ngày thôi, là cô mãn nguyện lắm rồi :)))

----------------------------------------

"Ám ảnh" thế thôi chứ mấy ngày được vui, được cười, được cưng nựng mấy đứa là mấy ngày nó hạnh phúc lắm lắm luôn. Có nhiều khi công việc áp lực quá, hay bị dòng đời xô đẩy, chỉ cần nó bước vào cái lớp ấy, được mấy nhóc con bày trò chọc phá, chạy giỡn cùng mấy nhóc rồi còn cả bày tiệc liên hoan nữa. Đôi khi, chỉ cần nó được là một phần trong cái không khí còn trong sáng chưa bị đường đời vẩy đục, đối với nó thế là đủ.

------------------------------------------

For once, I wish that I could be back to the day when we were laughing and acting crazily together <3

------------------------------------------

Đôi khi trong đời, bạn gặp phải những chuyện không đâu. Những chuyện điển hình như bạn vì lỗi của ai đó mà bị la oan, hay khi bạn cong mông lên làm thì người khác chỉ việc ngồi đó tưởng tượng ra này nọ rồi vung tay cái một là được tôn lên mây, hay những chuyện oái ăm như

bạn trùng tên với ai đó, hay vật gì đó của bạn gợi người ta nhớ về những chuyện không vui và rồi bạn bị người ta cho vào blacklist. Đời mà, có bao giờ công bằng đâu. Nhưng nói như vậy không có nghĩa đó là đời và bạn vẫn mãi âm thầm cắn răng lê người qua cuộc đời đó.

Nói là để chắc rằng bạn đủ minh mẫn để nhận thức rằng đôi khi đừng nên lý tưởng hóa mọi việc. Đôi khi sự mơ mộng chỉ nên giữ cho riêng mình.

Đôi khi thực tại phũ phàng đến mức nếu bạn không chuẩn bị trước tâm lí cho điều đó, bạn sẽ bị đánh ngã.

-------------------------------------------

Đôi khi chỉ mơ mộng thôi cũng đã khó lắm rồi ....


Daily Tips

#1 
Cứ sai đi vì cuộc đời cho phép :))

 

#2

Cuộc đời có bao lâu, tuổi trẻ mấy lần trở lại mà cứ hoài u buồn :)))

#3

Làm hết sức, chơi hết mình ~~~

bottom of page