top of page

Viết cho những ngày tháng 5


Những ngày tháng Năm là lúc mọi thứ bắt đầu rối tung lên, nó mệt, hẳn là nó rất mệt. Tháng Năm là tháng của bận rộn, của deadline và còn của cả những cảm xúc lưng chừng không buồn định tên nữa. Tháng Năm của nó bắt đầu thế đấy. Một chút nhẹ nhàng, chút hờn dỗi, chút lững lờ, và một chút mơ hồ. Tháng Năm của nó nhẹ và chậm thế đấy. Nó mệt rồi, hẳn là nó rất mệt. Mỗi lúc thế này nó lại muốn làm gì đó thật điên rồ. Bỏ học đi đâu đó chẳng hạn. Gào thét trên facebook chăng. Hay chỉ đơn giản là thả lòng để viết một status chán đời. Vậy mà nó cũng không làm được. Thế đấy, nó chả được tích sự gì đâu. Lủi thủi đến trường, vác cái bộ mặt thân thiện và tươi cười ấy.

Nó có hai đứa bạn thân từ thời cấp hai, một lũ bạn cấp ba, và cả hội đại học. Thế mà không ai biết hết chuyện của nó. Mỗi người một mẩu chuyện đời nó. Không hơn không kém. Nó sẽ tìm được thôi. Một người như nó.

Mọi người thường nghĩ nó chẳng để tâm mấy đâu. Nhưng nó biết hết đấy. Nó chỉ không buồn lên tiếng mà thôi. Nó quen rồi mà. Cái việc lặng câm để quên cảm xúc của mình ấy.

Tháng Năm chỉ mới bắt đầu mà sao nó thấy mệt mỏi như vậy. Nó của những ngày tháng Năm thật hỗn loạn. Xao động. Hi vọng. Lỡ nhịp. Tan. Nó của những ngày tháng Năm không còn biết tin vào điều gì nữa. Cũng giống như khi nuôi thú cưng ấy. Nhặt nó về từ nơi không ai màng đến. Nuôi nấng. Chăm bẵm. Khiến nó tin rằng nó được yêu thương. Cho nó hi vọng. Cho nó mong chờ. Rồi bỏ nó đi. Nói rằng mang nó về là một quyết định sai lầm. Nói rằng xin lỗi nó. Nói rằng nó nên gặp một người chủ tốt hơn. Nói rằng nó đi đi. Vì nó. Vì nó nên mới mang về chăm sóc. Cũng vì nó mà bỏ nó mà đi.

Nó quen rồi. Cái việc người đến rồi đi ấy. Nó quen rồi. Không sao đâu. Nó ổn.

Viết cho những ngày tháng Năm, chuyện rồi cũng sẽ qua.


Daily Tips

#1 
Cứ sai đi vì cuộc đời cho phép :))

 

#2

Cuộc đời có bao lâu, tuổi trẻ mấy lần trở lại mà cứ hoài u buồn :)))

#3

Làm hết sức, chơi hết mình ~~~

bottom of page